BÙI TÙNG LINH
HÀNH TRÌNH THAY ĐỔI CỦA CON VÀ MẸ
BÙI TÙNG LINH
IELTS 7.5
Lớp Tiếng Anh Global Scholar E9
Tùng Linh - cậu học sinh say mê những câu chuyện lãng mạn, nhưng không hề yếu đuối mà lại rất chủ động, quyết đoán trong cả học tập và cuộc sống.
Chuyện “ngày xưa” với chuỗi ngày cứng nhắc với kiến thức và bài thi. Những ngày đầu đến với IEG, bài viết của Tùng Linh là những trang viết hạn chế về ý tưởng, rập khuôn về từ vựng, và vụng về trong cấu trúc. Bằng sự cố gắng của con và những thử thách “đập phá tư duy” của thầy cô IEG, Tùng Linh đã tiến bộ hơn nhiều, thể hiện rõ nét qua từng bài viết của con. Giờ đây, con tự nhiên và đều đặn đọc sách, cảm nhận và phân tích bằng tư duy đa chiều, đưa ra góc nhìn sâu rộng và nhân văn. Tất cả đọng lại thành câu chữ và giọng văn của riêng con.
Bằng sự nỗ lực và chăm chỉ mỗi ngày của mình, Tùng Linh sẽ ngày một tiến bộ và bước đi thật xa bằng kiến thức, đam mê và tình yêu với ngôn ngữ và tất cả những điều tốt đẹp mà ngôn ngữ Tiếng Anh mang đến, một khi con được định hướng và phát triển thói quen tư duy, kỹ năng học tập theo chiều dài và chiều sâu.
Maybe I’m a bubble,
Popping up from the field of dreamers.
Though I don’t know my future,
surely I’m an adventurer.
I live in childrens’ dreams,
Falling through some solar beams.
Whenever their job gets delayed,
I will be in their mind’s hallway
Trying to erase the words “no way”.
And that time, I’ll probably say,
You can, child, just go out and play.
Maybe I’m a bubble.
I fly far away, up in the sky,
Through the valley of fireflies.
Sceneries appear in front of me,
Flowing with some butterflies,
Then landing on the ground. Shine.
Maybe I’m a bubble,
Made from imagination and inspiration,
Wandering around the horizon,
To find something that fits me,
In a way that not many people can see.
God bless me, I know I’m good enough,
To do great things, not sitting like a cup.
It may suck, not knowing my limits,
But I’ll keep flying till the end of this.
Maybe I’m a bubble,
Like a God of nature.
Even light can not blur me,
Because my power is lengendary.
I see the world in my hand,
Like a plant, rising up from the ground.
Perhaps my style is a little arrogant,
But it’s okay; I’m truly a crown.
Maybe I’m a bubble,
Made of chemicals and water.
Although my body is alluring,
My inside is just air.
That’s why nobody cares,
When I fly amidst the air.
But I’m not so sad.
Just look into my heart.
I have a soul beating in there.
But I am a bubble.
I may fly without purpose,
Leaving my body for the Holy land,
Slowly swimming in the hand of fate.
Despite that all, I still have a faith
In getting to the unseens.
That’s the only thing making me keen.
I’m a bubble. Unseen.
Yet in the sun, I will forever glint.